Từng chiều nhìn lá khô rơi bên hiên, anh nhớ em, mùa thu gọi tên. Dòng đời lặng lẽ trôi trong cô đơn, ta hát lên cho tình yêu đến. Đã bao lần gọi tên em giữa cô đơn, bước chân về đời ơi sao quá mênh mông. Đời đã sang mùa đông.
Cuộc đời là giấc mơ mang tên em, nhưng tháng năm đời không bình yên. Người về vội vã quên câu yêu thương, ta khát khao đôi làn môi ấm. Những vui buồn ngày xưa anh đã trao em, đã tan thành giọt sương rơi giữa đêm đông, đời có ai chờ mong.
Vẫn yêu cho dù đời đổi thay, trái tim vô tình người có hay. Bao lần tình yêu thoáng qua tầm tay.
Dấu che đôi dòng lệ đã khơi, tiễn đưa nhau về miền lá rơi. Con đường ngày mai biết ta còn ai.
Tìm người cùng sớt chia bao thương đau, trong bão giông đời ta còn nhau. Dòng đời lặng lẽ như con sông sâu, con nước lên nghe tình phai dấu. Cánh chim nào vừa bay qua giấc chiêm bao, gót son nào vừa đi qua những cơn đau. Về lối xưa tìm nhau.