(nhạc: Võ Tá Hân - thơ: Trần Huy Sao)
Mẹ ơi, giờ Mẹ ngủ yên rồi!
Đâu còn vương nợ với dương gian
Loan Phụng Hòa Minh đời hợp tan
Cha vui, và Mẹ chắc vui hơn...
Lòng con còn nặng nỗi u hoài
Chưa dịp về thăm lại chốn xưa
Tháng Bảy, bên nhà mưa thấm đất
Ướt lạnh, chi không chỗ Mẹ nằm!
Phong rêu mấy lớp xanh dâu bể
Đời con cũng lắm nỗi phong trần
Tóc bạc theo dòng trôi hưng phế
Búp măng lại nhú, nhớ tre tàn
Con ngó bên kia trời quê cũ
Chỉ thấy mây mờ, núi khuất xa
Nghĩa Mẹ, công Cha đền chưa đủ
Mẹ, Cha giờ hạc nội mây ngàn!
Mẹ ơi giờ Mẹ ngủ yên rồi
Đâu còn vương nợ với dương gian
Loan Phụng Hòa Minh đời hợp tan
Cha vui, và Mẹ chắc vui hơn...
Chiều nay, vàng nhạt nắng bên trời
Tháng Bảy buồn hiu cơn gió lay
Lòng con gửi nhớ về theo gió
Quyện khói nhang ấm chỗ Mẹ nằm