(nhạc: Võ Tá Hân - thơ: Minh Đức Hoài Trinh)
Huế ơi răng chừ mình gặp lại nhau
Tôi muốn về ôm chặt Huế trong tay
Muốn hai đứa mình phải gần nhau mãi mãi
mấy mươi năm tôi nhớ Huế từng ngày
Thương Huế qua bao đêm nhìn trăng biếc
Hồn hẹn hò soi nhạt bóng ai quen
những nẻo đường Nam Giao Đông Ba Gia Hội
Đất đá gập ghềnh bên nớ bên người
Nghe ai nhắc Huế là hồn tê điếng
Mong ngày về ôm hết cả thân sơ
chiều bên ni lạnh lòng mơ tiếng hát
Với khúc Nam bình Nam Ai miệt mài
Nhớ Huế ngày xưa sao
đem trăng trở mình từ bến sông Huế
nhịp Tràng Tiền tà áo ai lồng lộng
bầy nữ sinh riu rít buổi tan trường
Ai chưa thấy mặt trời đang trải gấm
trên sông Hương là chưa biết đẹp ra răng
ai chưa nghe câu hò vọng từ thăm thẳm
vỗ mái thuyền chèo đợi sóng tung tăng
nhớ Huế lắm mỗi khi hoàng hôn xuống
tiếng chuông chùa đầy xưa Huế ngân nga
không hẹn hò mà như cùng mong muốn
muốn làm răng cho Huế thiệt măn mà