(nhạc: Võ Tá Hân - thơ: Lưu Trần Nguyễn)
Ba mươi năm ngỡ là cơn mộng
Người đến thăm ta bạc mái đầu
Có chút gì vương trong ký ức
Mà sao trong đôi mắt quầng sâu
Người có gì để buồn ta không
Ba mươi năm còn giữ trong lòng
Một chút hờn thôi từ dạo ấy
Bây giờ con sáo đã sang sông
Áo lụa xưa hồn nguyệt bạch
Ngỡ như kỷ niệm ấu thơ
Ba mươi năm dài như cổ tích
Gió vô tình nên lá vàng khô
Rớt rơi đầy con ngõ ngày xưa
Ba mươi năm chỉ là cơn mộng
Người đến thăm ta tuổi xế chiều
Có tiếc gì không trăm nỗi nhớ
Mà sao như có chút đăm chiêu
Đời võ vàng trong đôi mắt nâu
Ba mươi năm đã vẫy tay chào
Người đứng trên dòng sông kỷ niệm
Ta quay về đợi giấc chiêm bao