(nhạc: Võ Tá Hân - thơ: Thích Nhất Hạnh)
Mái tóc vốn màu gỗ quý
Nay dâng thành khối trầm hương
Nét đẹp đi về vĩnh cữu
Vi diệu thay ý vô thường
Đã thấy cõi đời mộng huyễn
Chân tâm một quyết lên đường
Nghe hải triều lên mấy độ
Nguyện phát túc về siêu phương
Gió reo trên triền núi Thứu
Lòng nay thôi hết vấn vương
Bài ca sáng ngời diệu lý
Chân thường ngát đạo bao la
Ngày xưa nước bồ kết gội
Chiều về buông xõa tóc hương
Sáng nay cam lồ tịnh thủy
Tâm bồ đề lộ kiên cường
Bàn tay tập bài từ ái
Chia vui nếp sống tịnh thường
Mấy mươi năm trời cần mẫn
Thủy chung vẫn một niềm thương
Sáng nay cạo sạch mái tóc
Mở thêm rộng lớn con đường
Nguyện đoạn vô biên phiền não
Một tâm mà động mười phương