(nhạc: Võ Tá Hân - thơ: Khánh Hà)
Sao con đành bỏ đi
Để mẹ già hiu quạnh
Dưới hiên nhà gió lạnh
Mẹ đứng lặng nhìn theo
Con quay đầu nhìn lại
Khắc ảnh mẹ vào tim
Một mai đời đau khổ
Biết mẹ đâu con tìm
Bên kia bờ biển đông
Khói sầu giăng mênh mông
Quê nhà chìm khuất bóng
Nước mắt tuôn thành dòng
Con tìm mẹ trong mơ
Mẹ buồn tóc bạc phơ
Ngoài vườn hoa cau rụng
Nước mắt nhỏ thành mưa
Bao năm trời biền biệt
Hồn con gửi quê nhà
Thương mẹ già một bóng
Lòng dõi bước con xa
Bao năm trời trở về
Mộ mẹ phủ cỏ xanh
Dưới hiên nhà gió lạnh
Con đứng lặng nhìn quanh
Còn đây cội mai già
Xưa mẹ thường lẩy lá
Nay đang độ nở hoa
Sao mẹ đời đời xa?