(nhạc: Võ Tá Hân - thơ: Huỳnh Văn Dung)
Nhớ ai trên ghế ngồi câm
Sầu nghiêng chữ viết bút rơi tay cầm
Phải không tình đã lạc nhau
Vẫn thương ai đó tuyệt vời dáng thu
Em giờ đời rộng miên man
Anh như dáng khói dần tan cuối đường
Em giờ lá cỏ vườn xanh
Anh như trái héo đo lường ngọt chua
Em giờ mộng mãi bốn mùa
Anh như đứa trẻ ngồi đùa bóng chơi
Em giờ khúc hát xanh đời
Anh như đàn lạnh lạc rời phím dây
Em giờ đời rộng miên man
Anh như dáng khói dần tan cuối đường
Em giờ lá cỏ vườn xanh
Anh như trái héo đo lường ngọt chua
Bây giờ tình đã lạc nhau
Vẫn thương ai đó dáng thu tuyệt vời
Bây giờ hương đã tàn bay
Anh thắp đốm lửa tiếc ngày xuân xưa