(nhạc: Võ Tá Hân - thơ: Sơn Cư)
Hãy quên đi dĩ vãng muộn phiền
Để hoa cười đẹp nét trần gian
Hãy trở về phút giây hiện tại
Thở ra vào sáng dậy bình an
Hãy làm kẻ hành khất khiêm nhường
Để tìm về thắm hạt yêu thương
Chắp tay thành đóa hoa mầu nhiệm
Cúng dưỡng khắp sáu nẻo mười phương
Hãy lặng yên cho em thơ ngủ
Cho mẹ hiền thôi nhọc lời ru
Nắm tay cùng quỳ bên gối mẹ
Xin khơi dòng nước của ngàn xưa
Nhìn cho kỹ đôi bàn tay trái
Thấy tổ tiên thấy lại ông bà
Nhìn cho kỹ đôi bàn tay phải
Thấy con tim gánh cả sơn hà
Hãy xua tan hận thù nghi kỵ
Để cho người sống với tin yêu
Kết mây lành bay về non thái
Để làm mưa ướp ngọt đất trời
Hãy cùng nhau ru em thơ ngủ
Để mẹ hiền thôi khổ vì con
Nắm tay cùng quỳ bên gối mẹ
Xin khơi dòng nước của ngàn xưa