(nhạc: Võ Tá Hân - thơ: Miên Du)
Lâu lắm, xa rồi... vẫn nhớ ai?
Đêm đêm nước mắt vẫn tuôn dài
Vẫn hoài cô lẻ đời hiu quạnh
Vẫn ngẩn ngơ buồn mỗi sớm mai!
Vẫn đợi chờ ai nơi bến Ngự
Sương lam bao phủ chốn xa kia
Mập mờ lãng đãng vương mây khói
Thấp thoáng chiều buông cánh nhạn lìa
Có phải người đi quên bến xưa?
Để ai đứng ngóng mãi bên bờ
Thuyền trôi theo nước không quay lại
Thương nhớ đêm về trong giấc mơ
Thôi thế đời chia người mỗi ngả
Bên trời xa thẳm tiễn đưa nhau
Để em ở lại mang hờn tủi
Kẻ bỏ ra đi chẳng chút sầu