(nhạc: Võ Tá Hân - thơ: Huỳnh Văn Dung)
Có em như đấng thiên thần
Xuống miền tục lụy ru ta quên sầu
Mênh mông mười ngón tay ngà
Khâu đời ta lại kết ngàn ngày vui
Tuổi xanh đi giữa vô cùng
Xót ta ngập tội em dang tay bồng
Hồn nhiên hương phấn mộng đầu
Ghé qua địa ngục bắt cầu ta lên
Có em tuổi ngọc diệu kỳ
Hồn ta bụi bặm em chùi trắng tinh
Tình em thơ dại hiển linh
Đưa ta trở lại lối đi thuở nào
Bay trên cỏ lá lao xao
Thấy đời ta lún em đào ta lên
Tình em thanh thoát sơn khê
Lay ta dứt khỏi chập chùng cơn mê
Từ nay anh đã có nàng
Ơn trời đất khéo ái ân buộc ràng
Và nay anh hết lênh đênh
Cảm ơn yêu dấu xin đền chung thân