(nhạc: Võ Tá Hân - thơ: Cao Phước)
Thẫn thờ tóc xõa bờ vai
Nhớ nhung nhung nhớ, chờ ai bên thềm
Sáng trăng trăng sáng êm đềm
Ngẩn ngơ trước gió, hằng đêm đợi chờ
Trách người sao quá hững hờ
Để đôi mi ướt bơ vơ một mình
Thương người thương cả nghĩa tình
Sầu đông lẻ bóng lặng nhìn xa xăm
Người ơi muôn dặm nhớ chăng
Ngàn năm vẫn đợi chờ ai