Chiều vàng năm xưa khi mùa thu hiu hắt thiết tha bao hình bóng 
Một người ra đi trong bóng sương mờ thoáng nước non ngây buồn trông 
Lá vàng rơi chứa chan ngoài song 
Người ra đi chìm trong sương gió 
Dứt tình trong một chiều thu 
Lòng mơ ước vinh quang ngày mai núi sông lừng vang khúc ca khải hoàn 
Bao chiều thu qua 
Chiếc lá thu nhắc bóng dáng người mơ màng nay còn đâu 
Bao nhung nhớ trong tâm hồn thoáng hương xưa 
Ôi chiều thu sang 
Hồn ai thoáng mơ hồ 
Tình quê hương chứa chan 
Muôn năm còn vọng chiều mơ 
Chiều vàng năm nay khi mùa thu hiu hắt nhớ nhung bao hình bóng 
Tìm người yêu đi trong bóng sương hồn nước khóc âm thầm chờ mong 
Lá vàng rơi chứa chan ngoài song