Bài thơ Huế dệt bằng gấm vàng, 
Dệt bằng mắt nàng nhìn ngắm trời thương 
Dệt bằng con thuyền lững lờ sông Hương, 
Có ai qua khúc Trường Tiền 
Bài thơ Huế dệt bằng gió vàng, 
Dệt bằng áo người sầu nhớ phòng khuê 
Dệt bằng chuông chùa trầm ngân xa vắng 
Nhắc ai ước mong ngày về. 
Nhìn nước biếc, vài cô gái Huế 
Nghiêng duyên cười trong nón lả lơi lả lướt 
Về nơi mô chiều Nam Giao nhớ người Bến Ngự, 
Nhớ lời ước thề! 
Một chiều thu dừng bước bên sông 
Người lư khách thơ thẩn nhìn trông
Con thuyền ai mơ lạc bến tình 
Buồn cho nhân thế 
Kinh thành ơi hồn lưu luyến người xa vời 
Ngày xưa đây còn mang vết thương 
Bài thơ Huế dệt bằng gió vàng, 
Dệt bằng áo người sầu nhớ phòng khuê 
Dệt bằng chuông chùa trầm ngân xa vắng 
Nhắc ai ước mong ngày về.