(nhạc: Phạm Duy - thơ: Du Tử Lê)
Ơn em thơ dại từ trời
Thơ dại từ trời, từ trời theo ta
À à a a, theo ta từ trời
Xuống biển lượm đời, lượm đời ta lên
À à a a, a a à à
À ạ à à, à ạ a a...
Ơn em mưa nặng hạt mềm
Mưa nặng hạt mềm à a a a theo ta
À a lên núi theo ta về miền
Theo ta về miền, về miền yêu thương
À ạ a a, a a à à
À ạ à à, à ạ a a...
Ơn em môi ngải ngực trầm
Môi ngải ngực trầm, mặn ngọt thơm ngon
À ạ a a, cho ta nghìn lần
Cho ta nghìn lần, nghìn lần ơn em
À ạ a a, à ạ a a
A ạ à à, à ạ a a ...
Ơn em hơi ủ giường liền
Hơi ủ giường liền, nghìn năm chưa phai
À ạ cho ai giấu nỗi buồn phiền
Giấu nỗi buồn phiền, buồn phiền quanh đây
À ạ a a, à ạ a a
A ạ à à, à ạ a a...
Ơn em nay đã về người
Nay đã về người, giờ về nơi ai
À ạ a a, kiếp sau làm người
Xin giữ lại đời, lại đời cho nhau
À ạ a a, a a à à
A ạ à à, à ạ a a...