Bến đời hiu quạnh

 Tác giả : Trịnh Công Sơn

 Người đăng : administrator, 11 năm trước

b #
Intro : [Dm] - [C] - [C] - [Dm] - [Dm] - [C] - [C] - [Dm] - [Dm]
Một (Dm) lần chợt nghe (Dm) quê quán (C) tôi xưa (F)
Giọng (A) người gọi tôi (A) nghe tiếng (A7) rất nhu mì (Dm)
Lòng (Dm) thật bình yên (Bb) mà sao (C) buồn thế (F)
Giật (Dm) mình nhìn tôi (Bb) ngồi hát (A7) bao giờ (Dm)
ÐK : [Dm] - [C] - [C] - [Dm] - [Dm] - [C] - [C] - [Dm] - [Dm]

Rồi (Dm) một lần kia (Dm) khăn gói (C) đi xa (F)
Tưởng (A) rằng được quên (A) thương nhớ (A7) nơi quê nhà (Dm)
Lòng (Dm) thật bình yên (Bb) mà sao (C) buồn thế (F)
Giật (Dm) mình nhìn tôi (Bb) ngồi khóc (A7) bao giờ (Dm)
ÐK : [Dm] - [C] - [C] - [Dm] - [Dm] - [C] - [C] - [Dm] - [Dm]

Ðường (Dm) nào quạnh hiu (Dm) tôi đã (C) đi qua (F)
Ðường (A) về tình tôi (A) có nắng (A7) rất la đà (Dm)
Ðường (Dm) thật lặng yên (Bb) lòng không (C) gì nhớ (F)
Giật (Dm) mình nhìn quanh (Bb) ồ phố (A7) xa lạ (Dm)
ÐK : [Dm] - [C] - [C] - [Dm] - [Dm] - [C] - [C] - [Dm] - [Dm]

Cùng tác giả Trịnh Công Sơn