[ lời: Đặng Phú Phong - phổ nhạc: Vũ Thành An ]
Sầu trên vùng trái đắng
Ngựa trắng bước hoang mang
Em đi như giọt nắng
Từ mùa Thu vội vàng
Biết là sương cô tịch
Biết là đất khách đây
Áo thiền sư đẫm ướt
Áo em nhẹ mây bay
Hôm qua sầu thương nhớ
Hôm nay buồn vĩnh ly
Cửa đời luôn khé mở
Người tìm lối mà đi
Ta không thể là cá
Đời không thể là trăng
Và người xưa đâu tá
Ta nhìn mãi đăm đăm
Ta đưa em lên ngựa
Cả ba vẫn sáu chân
Buồn bây giờ còn đắng
Ai cười ai bâng khuâng.