[lời: Phạm Vũ - phổ nhạc: Vũ Thành An]
Em cứ cúi xuống đi
cho buồn sầu trong mắt
cho bụi vướng bờ mi
cho lòng anh xanh ngắt
Chuyện đất nước hôm qua
hay chuyện đời trước mặt
cũng là chuyện dĩ nhiên.
Có gì đâu hiu hắt.
Mà em ngồi trong gió
để cụm khói mong manh
vương hai hàng thương nhớ
trên dặm nhỏ ngày xanh.
Mà em ngồi em khóc
để gió lộng đôi khi
lay lay từng sợi tóc
ta bước ngậm ngùi đi.