(nhạc: Anh Bằng - thơ: Hoàng Thượng Dung)
Tôi với em là hai nhánh sông
Đầy vơi con nước chảy đôi dòng
Đời ta lỡ xoáy trong biển sóng
Đâu biết vui buồn mà ước mong
Em với tôi là hai nhánh sông
Phù sa nghẹn lối ở trong lòng
Bừng lên những đớn đau lạc lõng
Còn lại chăng là niềm ước mong
Em và tôi là hai dòng sông
Đã lỡ từ xưa chẳng một dòng
Em lướt thủy triều, tôi ngược sóng
Nên buồn hai đứa vẫn mênh mông
Tôi với em là hai nhánh sông
Tình yêu đã chết ở trong lòng
Ngàn năm xuôi ngược niềm vui sống
Mà mãi long đong, mãi lạnh lùng
Em và tôi, hai nhánh sông sầu
Muôn đời không gặp nhau nữa đâu
Em và tôi, hai nhánh sông buồn
Nên ngàn năm lệ như nước tuôn.