(nhạc: Anh Bằng - thơ: Hồ Dzếnh)
Anh cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé 
Để một mình em dạo phố lang thang 
Quán vắng quanh đây nụ hôn quá nồng nàn 
Em bước vội để che hồn trống vắng 
Anh cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé 
Để chuyện tình em đợi đến si mê 
Những lúc xa nhau là tiếng sóng gần kề 
Không dỗi hờn xót xa làm ướt mi 
Tình yêu chỉ đẹp phút hẹn thề 
Tình yêu sẽ buồn khi bước vào vòng đam mê 
Tình như trái mộng chín rung rinh trên đầu cành 
Tình như nắng lụa hóa mộng mơ 
Anh cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé 
Tình chỉ đẹp khi còn dở dang thôi 
Những cánh thư yêu đừng nên kết vội vàng 
Những cánh buồm đừng nên dừng bến đỗ 
Anh cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé 
Cuộc đời buồn khi tình đã lên ngôi 
Có biết bao nhiêu tình say đắm tuyệt vời 
Đều dở dang như tình mình thế thôi.