Tôi buồn đứng trông hoa cười 
Hoa nào duyên không lả lơi 
Không thẹn thùng trước gió xuân tươi 
Không đậm đà giữa nắng xuân vui 
Không say mộng đời . 
Hương trời cố hương xa vời 
Xuân về cho hoa tã tơi 
Hoa lạnh lùng sống với đơn côi 
Chôn cuộc đời khép kín đôi môi 
Hoa chẳng còn tươi. 
Anh ơi em là hoa hoa biết nói 
Giữa tuổi xuân thắm tươi 
Vẫn không yêu kiếp người . 
Anh đi trong ngày xuân hay bóng tối 
Hồn em như chới với 
Mắt em như lệ rơi. 
Xin mượn tiếng ca u hoài 
Cung đàn yêu thương người ơi 
Ghi tình sầu đất nước chia đôi 
Ghi tình đời những cánh hoa rơi 
Ghi cả tình tôi.