Hai mươi năm vẫn miệt mài
Hai mươi năm còn lạc loài
Mà đời sao mãi còn như hôm nay
Thương nhau thương cả hình hài
Xa nhau giấc mộng lìa đời
Vì người tim rách tả tơi hỡi người !
Một người chờ niềm vui chưa tới
Ước vọng nhỏ nhoi
Một người về chìm trong đêm tối
Khóc đời lẻ loi
Dưới bóng đêm trăng tà
Tìm về bóng hình xa
Nhớ hoài kỷ niệm tháng ngày qua
Bao giờ tình nầy mới phai nhòa
Hai mươi năm đợi một ngày
Bên nhau đi trọn đường dài
Giờ thì phương đó vẫn xa phương này