(nhạc: Phạm Quang Tuấn - thơ: Thế Lữ)
Tiếng hát trong như nước ngọc tuyền
êm như hơi gió thoảng cung tiên
cao như thông vút buồn như liễu
nước lặng mây ngừng ta đứng yên
Tiếng hát vi vu trên sông dài
lửng lơ trên cánh gió chơi vơi
réo rắt ngân nga như đón mời
thuyền ai lỡ bến lặng lờ trôi
Ai muốn quên ưu phiền
ai muốn quên ưu phiền
xin hãy dừng nơi đây
cho tiếng ca êm đềm
cho tiếng tơ u huyền
đưa hồn tới cung mây,
Xin hãy quên lối về
xin hãy quên lối về
trên bước đường phiêu du
nghe tiếng ca êm đềm
nghe tiếng tơ u huyền
trong làn gió vi vu,
giọng vàng thanh thót
rắc reo cung vơi đầy
ngọt ngào như gió quyện chiều thu
Chợt khi ray rứt như hờn oán ai hờ hững
chợt khi êm ái như tình xuân nhè nhẹ dâng
vượt lên cao vút như lạc bước trong ngàn mây
trầm buông man mác như lá vàng nhẹ bay
Chập chùng như sóng chan hòa đại dương
rạt rào như gió reo ngàn thông
dịu hiền như ánh trăng gầy nghiêng nghiêng...
tự do như cánh nhạn ngàn phương
(repeat)
...tự do như cánh chim ngàn phương