(nhạc: Phạm Quang Tuấn - lời: Trân Khanh)
Giòng sông nhỏ rạt rào chảy xuôi
Người yêu ơi nay đã xa rồi
Cồn đá buồn ngỡ ngàng chờ đợi
Dấu chân xưa hờ hững bên trời
Làn môi hồng
Bàn tay mềm
Ánh mắt xanh
Ôi chỉ là ảo vọng
Thôi giã từ dĩ vãng đam mê
Giã từ dĩ vãng đam mê
Giã từ dĩ vãng đam mê
Ôi còn gì tháng ngày mòn mỏi
Đồi chiêm bao nỗi nhớ không nguôi
Mùa thu nao mình tôi hoài niệm
Nghe tủi hờn những giấc cô miên
Mầu mắt biếc
Giọng ai cười
Làn môi thắm
Nụ hôn dài
Chiều hoang mây trôi
Tình dâng lên khơi
Sầu buông chơi vơi
Hồn miên man thầm nhắc tên người
Giòng sông nhỏ rạt rào chảy xuôi
Người yêu ơi nay đã xa rồi
Cồn đá buồn ngỡ ngàng chờ đợi
Dấu chân xưa hờ hững bên trời
Dòng nước vẫn miệt mài chảy xuôi
Bờ cát mòn dấu gót chân ai
Sương giăng mờ nhạt nhoà bao kỷ niệm
Rồi muôn đời thương nhớ em thôi
Giòng sông mãi rạt rào chảy xuôi
Ngày tháng dài đếm bước đơn côi
Mỗi lá rơi một mùa thu hoài niệm
Em có còn nhớ đến tên tôi ?