Ghé Nông Lâm Súc thăm người
Biển dâu đen trắng cuộc đời còn vui
Ngông nghênh là tính của trời
Giang sơn một cõi rong chơi mặc tình
Cười vang một chuỗi lợi danh
Đỉnh chung tựa buổi nắng hanh cuối hè
Thương anh lo lắng việc nhà
Vùi quên mộng ước tài hoa một thời
Phù sinh khinh bạc miệng cười
Sống như xác lá vun bồi cành non
Ta thân như cánh chim trời
Bay bơ vơ giữa lòng đời bao la
Một mai cảnh mỏi đường xa
Biết đâu tổ ấm để ta tìm về