Hôm qua tôi thoáng nghe có tiếng ai nghẹn ngào như của Em đó từ sóng radio Oh woh oh ...
Tôi nghe chăm chú hơn giọng nói run run từng cơn để đến khi bật khóc trút cạn lời...
Ngồi nghe... chuyện Em...
Có phải đôi tay em nhỏ bé đã để vụt mất ai kia ra đi.
Lặng thinh... giờ mình nghe bối rối xẻ chia qua từng lời khiến tôi cũng buồn...
"Sau khi nghe xong đôi câu quan tâm Em yêu bao lâu rồi người kia đàn ông gì đâu mà sao trông chán ghê .
Thôi em không nên lê thê tình xưa lại quay về "
Để rồi hôm nay Em vẫn một mình..."
Em tin anh đi đôi khi con tim em nghi ngờ bi quan
Ngày mai rồi đây thời gian làm tan Em mau chóng quên.
"Quên mong ai kia ra đi tình yêu lại bên Em"
Chẳng ngồi buồn nơi chiếc Radio ....
Khóc nữa đi đừng làm lạnh lùng
Và nói nữa đi việc gì ngại ngùng một chút đắn đo mà giấu nỗi đau chỉ giống bức tranh không màu.
Lúc xẻ chia nhiều người hiểu mình
Cuộc sống rối ren cũng vì chuyện tình.
Để biết thế gian không chỉ riêng mình buồn nhớ...
( Uh woh oh.. Oh oh... Oh woh...i...year............)