(nhạc: Cung Tiến - thơ: Thôi Hiệu - bản dịch: Vũ Hoàng Chương)
Xừ hạc vàng bay vút bóng người
Đây lầu Hoàng Hạc chút thơm rơi
Vàng tung cánh hạc (ừ) đi đi mãi (í i)
Trắng một mầu mây vạn vạn đời (i)
Cây bến Hán (ứ ư ừ) Dương còn nắng chiếu (ú u)
Cỏ bờ Anh Vũ chẳng (ừ ư) ai chơi
Gần xa chiều xuống nào quê quán (ứ ư)
Đừng giục cơn sầu (ù u) nữa (ớ ớ) ơi (í i)