Thuyền mơ trên dòng sông văng buồn 
in bóng trên ngàn thông xanh 
Núi lam khuất sau ngàn cây 
như bức tranh chiều nắng tơ xây mộng vàng 
Làng ai bên dòng sông vắng, 
kề bến núi lam miền trung sơn 
Nhà ai khói tỏa mây mờ 
giống niềm thương nhớ, 
chìm theo mây nước bao ước mơ, 
bên sông lững lờ 
Truyền trôi trôi khuất xa mờ. 
Thuyền ơi trôi về bến nao, hồn thơ reo khúc ly tao. 
Trong bóng chiều, từng thông rung, 
chuông chùa buông tiếng trầm ngâm âm u. 
Triền miên trên dòng sông vắng 
thuyền mơ bến xưa dòng trường giang 
Buồn trông bóng in núi thành, gió về lưu luyến, 
buồn thơ chan chứa trong sương chiều 
Bến sông tiêu điều. 
Thuyền ai ai nhớ ai nhiều? 
Thu êm êm, bến sông cô liêu 
có chàng thi sĩ hồn phiêu diêu. 
Giờ lâu nơi đâu ngồi ngắm mây bay 
lòng xao xuyến khi bóng chiều rơi. 
Gíó thu hiu hiu, nước thu trong veo 
rung bóng cánh buồm lẵng lờ trôi, 
nước mây mơ hồ, tâm hồn thi á nhân 
triền miên sầu hương thu. 
Làng ai bên dòng sông vắng, 
kề bến núi lam miền trung sơn 
Nhà ai khói tỏa mây mờ giống niềm thương nhớ, 
chìm theo mây nước bao ước mơ, bên sông lững lờ 
Truyền trôi trôi khuất xa mờ. 
Thuyền ơi trôi về bến nao, hồn thơ reo khúc ly tao. 
Trong bóng chiều, từng thông rung, 
chuông chùa buông tiếng trầm ngâm âm u. 
Triền miên trên dòng sông vắng 
thuyền mơ bến xưa dòng trường giang 
Buồn trông bóng in núi thành, gió về lưu luyến, 
buồn thơ chan chứa trong sương chiều 
Bến sông tiêu điều. 
Thuyền ai ai nhớ ai nhiều? 
Nhớ cố hương thi nhân hồn thơ lai láng