Đã qua rồi những ngày mưa chợt nắng
Những con đường Sài Gòn in bước chân
Dấu chân buồn một mình anh cô đơn nhớ người
Và cơn gió thoáng như em thầm gọi
Nhớ tiếng cười và nụ hôn dịu êm
Tóc buông dài thì thầm em khẽ ru
Mắt môi này nguyện thề ta sẽ mãi có nhau
Cùng vượt qua những bão giông trong đời
Và em đã bước ra đi phương trời xa
Tựa như bóng tối sẽ không bao giờ
Mang ánh sáng trở về xóa nhoà mơ ước hôm nào
Giờ em chốn ấy xa xăm có hay chăng
Mình anh cứ mãi bước đi giữa mưa giông
Chỉ mong có một ngày thấy em về giữa đêm mưa