Có một loài hoa buồn trôi lững lờ
Theo nước hững hờ xuôi mãi về đâu
Vẫn trôi trôi chẳng hết sầu
Nên loài hoa ấy đượm màu tím thương
Có một loài hoa vừa trôi vừa nở
Em lấy chồng rồi anh ở vậy thôi
Nữa mai thương đứng nhớ ngồi
Biết loài hoa ấy vừa trôi vừa buồn
Loài hoa ấy lục bình
Loài hoa ấy đời em
Dòng sông nỡ vô tình chở hoa về bến mới
Loài hoa ấy lục bình
Loài hoa ấy đời em
Tình yêu ấy âm thầm niềm đau cũng lặng câm
Em ơi sao không nói lời nào
Cho anh ru thành lời ca dao
Nở chi hoa tím lục bình
Trôi chi trôi dữ dòng tình đôi ta