Bao đêm dài nhìn sao cuối trời, nghe trong lòng còn mang nỗi nhớ ai. Đôi chân buồn quạnh hiu trên phố dài, khi tình yêu đã xa tầm tay với.
Em bây giờ là sao cuối trời, nơi ta về hoàng hôn có lá rơi. Bao năm rồi mùa đông nghe rất dài, con đường xưa còn nghe hương tóc bay.
Đã qua rồi những buồn vui lúc bên người, đã qua rồi phút hồn nhiên tiếng em cười. Biết em giờ đã rời xa tầm tay với, còn mình ta ôm nhớ nhung mà thôi.
Những đêm lặng lẽ nhìn sao cuối chân trời, hát lên để biết lòng ta vẫn yêu người. Xót xa ngày tháng vì em giờ quên lối, làm vì sao rơi giữa đêm lẻ loi.