Nhạc : Jacques Brel - Lời Việt : Phạm Duy
Người yêu nếu ra đi, một hôm nắng lên cao
Xin hãy mang đi theo cả mây trắng trong veo
Lời chim hót mang đi, cùng tia nắng xôn xao
Ngày ta mới yêu nhau, tình ta mới dâng cao
Ngày sao thấy đi mau và đêm vắng, đêm sâu
Trăng sáng như nâng niu, loài chim hót đêm thâu
Người yêu nếu ra đi ?
Người yêu nếu chia lìa ?
Người yêu nếu ra đi ?
Người mà không đi, người tình tôi còn đó
Sẽ thấy tôi còn đây, yêu nhau như ngày qua
Cùng vừng dương lên cao, cùng làn mây lả lướt
Nói với lá cây xanh, theo làn gió bay quanh
Người mà xa vắng ? Tôi sẽ vẫn còn
Còn vương vấn hương này, đây trong lòng bàn tay
Người yêu nếu chia lìa !
Người yêu nếu chia lìa !
Người yêu nếu chia lìa !
Người yêu nếu ra đi ? Người yêu sẽ ra đi !
Xin trái đất lang thang. đừng quay nữa nghe không
Ðể có lẽ thương tâm, người yêu vốn vô tâm
Người có biết con tim, rồi tim sẽ êm êm
Ngừng nghe tiếng trăm năm, người yêu đã xa xăm
Tôi chết êm trong đêm, chờ nghe tiếng xe tang
Người yêu nếu ra đi !
Người ơi nếu chia lìa !
Người yêu nếu ra đi !
Người yêu nếu ra đi ! Người yêu chắc ra đi !
Không có chi quanh đây, đời xa vắng đơn côi
Phòng hiu hắt xa xôi, người xa vắng nhau thôi !
Tưng xanh xám không vui, dường như dáng ai soi.
Người yêu sống trong tôi và tôi sống trong ai.
Tôi nói cho tôi thôi ! Người yêu lắng nghe tôi.
Người yêu nếu ra đi.
Người yêu nếu chia lìa.
Người yêu nếu ra đi.
Người mà không đi ! Người tình tôi còn đó !
Sẽ thấy đêm còn tôi, đêm như xưa đầy vơi
Chìm dần vào làn môi, nụ cười không từ chối
Nói, nói với mắt môi ai, duyên tình mãi không phai.
Người mà xa vắng, tôi sẽ khóc thầm
Làn nước mắt tuôn tràn, thôi cho cuộc tình tan.
Người yêu nếu chia lìa !
Người yêu nếu chia lìa !
Người yêu nếu chia lìa !
CODA
Người yêu chớ ra đi.