Nhớ khi xưa non nước điêu tàn, quân thù xâm lấn. Chốn biên cương xương trắng chất chồng kinh kỳ tan hoang. Khắp thôn quê đầy trời lửa khói, vợ khóc chồng, mẹ già mỏi mắt chờ con. Nợ nước báo thù nhà thân liễu mai Trinh Nữ oai hình cưỡi sõng lừng chém cá kình hung ác. Kìa cở lau trẻ trâu dựng nước mãi muôn đời rạng rỡ họ Đinh. Ai lên phương Bắc mà xem biên cương nhà Lý vỡ mộng quân cướp. Ai xuôi sông nước Bạch Đằng nghe sóng thì thầm lời sát Thát năm xưa. Vì dân Ức Trai quên thâm mình, mười năm nghĩa nhân thắng hung tàn. Một lần quân đi, một lần chiến thắng khắp chốn Bắc Hà còn nhớ mài anh hùng Tây Sơn ra đi khắc cốt câu thề, ngày về hát khúc khải hoàn vang xa, ra đi vì nước vọng thanh xứng danh con cháu Lạc Hồng Việt Nam.