Còn mình anh ôm cô đơn trong đêm vắng. Giọt mưa rơi rơi mênh mang phố khuya, bờ môi anh kêu tên em yêu nay là dĩ vãng
Chợt như quên đi không gian ta xa cách, người yêu nay xa lắm chốn nào. Để lại anh ôm cơn đau lần mò trong bóng đêm
Còn chi nữa những đắm đuối bên nhau một thời, mình nâng niu bao phút giây ngất ngây ta say ân tình, kỷ niệm dâng lên khi cơn mưa hắt hiu trong chiều và riêng anh ôm miệt mài bóng dáng cũ
Còn chi nữa những dấu ái đã xa xôi rồi bờ môi in cơn ngất say tháng năm vết hôn kỷ niệm, còn đây đơn côi đôi chân anh bước lê trên đường lặng nghe tim đau cơn đau mất em