Thoáng chút dấu yêu bên kỷ niệm đã qua
cuộc tình mong manh quá hững hờ
một người đi xa để trăng vàng nhung nhớ
một thuở đam mê biết mơ mộng tình yêu.
Quấn quít dấu chân bên sân trường lá bay
từng giọt mưa hôn dấu ân tình
tình buồn ai trao để cho lòng cay đắng
thương trái tim côi ngỡ ngàng.
Tình hỡi, hỡi tình! Người nỡ quên khi ta trót yêu thương người
giờ hai phương trời riêng mình ngồi đây mà nhớ thương, thương nhớ.
Tình đã gởi theo câu hát sao còn xót xa lòng ta
cung buồn tràn dâng đắng môi cũng đành lãng quên mà thôi .
Thức giấc giữa khuya cho ngỡ ngàng giấc mơ
ngoài vòng tay ôm quá ơ thờ
người còn nơi đây bờ vai mềm tóc xõa
còn niềm yêu thương xiết nát tan tình ta
Hãy cứ ái ân cho trọn niềm đớn đau
rồi ngày mai em bước qua cầu
cuộc tình chia xa để muôn đời thương nhớ
dấu vết yêu thương xóa mờ