Làm gì ai nỡ thiêu cháy đêm
Và làm gì ai nỡ làm đau tóc mềm
Là ác mộng thôi. Là ác mộng
Ôi kìa nhưng ngoài phố đông người
Về ngồi đây hát bên luống hoa
Trời làm cơn gió thổi mát qua
Về học lại thành người tươi mới
Mai đây lại cười vui lại nói cười
Quên những khi tối tăm biếng lười
Quên hết đi để lòng trinh trắng.
Làm gì ai nỡ thiêu cháy đêm
Và làm gì ai giết bài hát.