Trong đáy tim dâng trào như sóng
Màu hoàng hôn pha biển đen hơn
Bàn chân anh phóng nhanh trên cát vàng
Ôi cô nào còn đây đâu phải em
Anh ngẩn ngơ nghe buồn và nhớ
Buồn tình anh như đá rêu xanh
Hồn như mây trắng bay theo tháng ngày
Anh như là lá rơi trên mộ đêm
Anh quanh quẩn qua con phố dài
Trời không trăng chẳng sao trong đêm
Em mang yêu lơ đãng về đâu
Để bão con tim tơi bời
Anh vẫn đôi khi cười vô cớ
Rồi làm thinh như ghế công viên
Mùa đông anh thiếu em thêm rét nhiều
Anh nghe sợi nhớ thương đang buộc anh