Một loài hoa mong manh chìm dần trong mưa buồn
Một mình em mang cô đơn lòng nhớ anh
Giọt sầu đắng trong đêm cuốn mưa rơi
Mà hình bóng vẫn mãi ở quanh đây
Nụ hoa mang trong tim giọt lệ rơi mong chờ
Lạnh bờ môi khô xanh xao chờ nắng lên
Chợt buồn khóc mang mơ ước xa xôi
Tình cay đắng vẫn mãi hát yêu anh
Đêm dần qua
Em xót xa với những giấc mơ bên đời
Mong bình minh mang ánh dương
Xóa hết nỗi nhớ mong
Kiếp cây lá mãi không tàn
Dẫu mưa gió sẽ không rời
Trong con tim em mãi ngóng chờ
Ánh dương hóa kiếp đau buồn
Đứng xa vắng giữa mây trời
Sao con tim em như giá băng
Hóa thân kiếp mãi phong trần
Cố quên hết những ưu phiền
Trong con tim em mãi ước vọng
Gió ru hát khúc phiêu bồng
Dáng hoa úa cuối chân trời
Trong con tim em có anh