Bông điên điển vàng rượm
Trời bổng mưa trưa ướt áo em
Anh thăm lúa ngoài ruộng
Nơi lượm bông điên điển
Thấp thoáng bóng áo xiên
Em không thấy ai nhìn trộm
Thương quá là thương em hò .. hơi
Lời em mây bay đem đi
Bông điên điển nở rộ
Đời tàn mua bông chưa nghe nói một lời tình
Hò là hò hụi...ơ
Giọt mưa lách tách rữa sạch bàn chân cây bần trụi lá
Ở ngoài bờ sông ra rã tiếng kêu đò
Mà anh thương em xa quá xa
Sao lâu quá không ghé thăm nhà
Bông điên điển tàn rụng
Còn nói thương em áo vá vai
Hương điên điển còn đượm như tình em chung thuỷ
Vẫn đợi vẫn chờ ai
Bông điên điển tàn rụng
Ai nghe nữa mà em còn hò hụi
Lời em con suối trôi đi
hương điên điển còn đượm
Trời rụng giọt mưa cho trơn trượt lối đi về
Hò là hò hụi...ơ
Giọt mưa lách tách rữa sạch bàn chân cây bần trụi lá
Ở ngoài bờ sông ra rã tiếng kêu đò
Mà anh thương em xa quá xa
Sao lâu quá không ghé thăm nhà
Tàn mùa bông điên điển ... ơ
Anh đi miết không về
Tàn mùa bông điên điển, em một bóng đi về.