Giọt mưa thảng thốt rơi trên rêu phong từng dấu buồn thật trầm.
Lặng lẽ mùa xuân đi qua.
Rêu phong là nỗi nhớ mùa xuân còn để lại.
Để lại cho ai khi xuân đã tàn phai.
Giọt lệ nào sẽ khóc, cho niềm vui phù phiếm cuộc đời.
Nụ cười nào biết vui, cho buồn riêng giữa chốn nhân gian.
Mùa xuân đã qua đi.
Buồn vui cũng qua thôi.
Còn lại những dấu hằn.
Nơi cuối đuôi mắt thôi.
Và còn chút nỗi niềm.
Trong trái tim biết đau.