Sương Rơi

 Tác giả : Man Nâu

 Người đăng : administrator, 15 năm trước

Sương rơi che khuất người ra
Sương vây ngoài ngõ cành đa (thương) cành đào
Sương rơi che khuất người vào
Sương dày như thóc khi nào cho sương tan

Trăm năm bao chốc ngày qua
Mưa dầu nắng dãi lầm than ta tìm về
Trăm năm theo gió quên thề
Đâu ngờ bến cũ con đò quê vẫn neo
ĐK: Bềnh bồng đi sớm về trưa
Bao giờ ta uống quê nhà vơi khát khao
Bềnh bồng sớm nắng chiều mưa
Trông vời nơi ấy cánh cò xa quá xa

Mưa giông tháng tám ngày ba
Mưa qua vồng cải sầu xa (í a) tình kề
Mưa ngâu theo cá lên thề
Mưa phùn gió bấc kéo về sau mưa rươi

Phiêu du mưa cũng dần xa
Chân trời góc bể lòng ta ta buồn hoài
Đêm chênh cho ánh trăng gầy
Nghiêng gầu tay múc vơi đầy vơi nhớ thương.
ĐK: Đàn trầm tinh tích tịch tang
Bao giờ nghe hết câu hò lơ lý lơi
Đò chiều mơ có về khơi
Mái chèo khua nước đưa lời tư cố hương

ĐỂ KẾT:
Bềnh bồng đi sớm về trưa
Bao giờ ta uống quê nhà vơi khát khao
Đò chiều mơ có về khơi
Mái chèo khua nước đưa lời tư cố hương.

Cùng tác giả Man Nâu