Giờ có trách cũng đã thế, có nói cũng đã thế. Đâu phải một ngày mà ta trở nên vậy đâu. Ngày xưa em luôn vì anh, đến giờ em vì sao.
Trách nhau làm chi em hỡi em...
Đừng hỏi tại sao em không còn là em, khi mà anh cũng đã không còn làânh như lúc đầu. Không phải là em thay đổi đâu, nhưng vì không thể khác hơn. Làm sao? vượt qua người yêu hỡi....
Thật ra anh vẫn luôn là anh, khi mà em luôn là em, chỉ vì ta đã không hiểu nhau lúc đầu. Lầm lỗi này không của riêng ai, thôi thì cứ như vậy đi.
Một khi không còn cảm giác mà ta vẫn phải ở bên nhau, thì như thế... đau khổ nhiều lắm anh biết không...??