Đâu là bến bờ. Đi tìm đường về.
Không là quá xa. Không là thật gần.
Mà chỉ là một góc tối nơi tôi đã ngồi nhìn ra cửa.
Tìm lại mình trong giọt sương mai.
Tìm lại mình trong từng cơn gió lung linh chiều về.
RồI từng ngày trôi qua… Rồi từng đêm cũng qua…
Tiếng côn trùng kêu than trong giấc mơ tôi giật mình.
Nghe lòng mình như hình viên ngói vỡ giữa không gian im lìm.
Làm sao về lại cánh đồng bao la.
Với tiếng trẻ thơ nô đùa.
Làm sao về lại giấc mơ trong lời ru êm đềm.
Từng bước chân đi nhẹ nhàng trên con đường này.
Về lại đây. Về lại nơi có tôi trong chiều bình yên.