(nhạc: Quốc Dũng - thơ: Đức Cường)
Trăng xuống Huế mù sương
Tàn rơi trên phố phường
Vàng cây lá giăng đường
Trở về qua lối xưa
Từ tháng năm sầu nhớ
Ngỡ chìm trong giấc mơ
Hương Giang nghe như vọng về
Ðiệu Nam Ai nức nở
Xa xôi lắm con đò
hẹn hò thương yêu bến bờ
Giòng sông vẫn trôi
Sao nhịp đời vắng vui
khi người cũ nay xa vời
Trăng nghiêng xuống vai
cho sầu thương nặng mãi
Trăng lênh đênh mây nước dâng ưu phiền
Hạ bước chân theo ngàn lau lặng lẽ
Ðêm buông lơi cùng gió đi không về
Thao thức mãi vầng trăng
Người ơi có biết rằng
Tình ta vẫn âm thầm
Nặng nề chân bước qua
Ðường Huế sao dài quá
Bóng người xa quá xa
Nam Giao ơi câu hẹn thề
Ngày nao thêm não nề
Tim ta lắng nghe hoài
Lời tình tơ vương gót hài
Trăng còn nhẹ lay mây trời còn bay
Vẫn còn nhớ thương đong đầy