(nhạc: Quốc Dũng - lời: Ðức Cường)
Chiều về bâng khuâng vương trên áng mây
Khúc nhạc xưa dâng cung nhớ đầy
Một nụ hoa đong đưa theo gió êm
Ngỡ anh đang âm thầm đến
Niềm cô đơn lang thang theo bước chân
Trên con đường ngày nào vương vấn
Anh đã cho em đam mê tình ái bao lần
Một chiều nao ta xây bao ước mơ
Khung trời thơ mênh mang đứng chờ
Từng nụ hôn say sưa ta đã trao
Thiết tha vấn vương tà áo
Giọt lệ vui chưa hoen trên khóe mi
Ðã nghe lòng nặng sầu tê tái
Khi bước chân đi con tim còn mãi quay về
Anh hay chăng em ngất ngây biết bao lần nụ hôn say đắm
Anh hay chăng em đắm say bao câu chuyện thần tiên tươi thắm
Và anh ơi em vun xới giấc mơ lâu dài một ngày mai tới
Ta bên nhau yêu thương nồng nàn suốt đời
Tình yêu xưa anh ơi em vẫn mang
Trong niềm đau mênh mông tiếng đàn
Ðường yên vui năm xưa nay vắng im
Em về nghe lòng chợt tím
Chiều hôm nay cô đơn trong nắng phai
Giữa khung trời nhạt màu ân ái
Bao ước mơ xưa tan trong ngàn nỗi u hoài.