1954
Ra đi khóc trông kinh kỳ
Vạn lý, rắc reo sầu bi.
Thưong đau mắt dâng dâng sầu
Kiếm đâu những phút gần nhau.
Bao la những đêm không nhà
Mình ta tiếc thương ngày qua.
Xa nhau mắt hoen hoen mầu
Mối sầu ngàn kiếp giang đầu.
Ta mong xin trời ấp ủ cho những ai
Cõi lòng không sớm mai
Tìm đâu thấy những ngày
Nhạc thơ ân ái
Đô thành vui đắm say
Men đời dâng ngất ngây
Bao ngày tươi thắm ấy.
Nhưng thôi, đã ra đi rồi,
Người ơi ! Nhớ thương đầy vơi.
Xa xa, dưới ánh trăng tà
Thẫn thờ một bóng không nhà.