(nhạc: Hoàng Thi Thơ - thơ: Tôn Nữ Trà Mi và Hoàng Thi Thơ)
Em không còn yêu ai, nếu em không còn yêu anh!
Em không còn yêu ai, dẫu khi duyên mình mong manh!
Em không còn yêu ai, nếu khi vô tình tên anh
Đã ghi ghi vào, ghi vào bia xanh!
Em xin làm trăng thanh, dẫn anh trên đường lênh đênh
Em xin làm chim oanh, hót ru anh vào mông mênh
Em xin làm cây xanh, đứng trên nấm mồ hoang vu,
Nhớ khi chúng mình đi vào thiên thu
Tình yêu! Ôi tình yêu đường đi qua khổ đau,
Đường đi đến vực sâu, bước chân đã liều!
Dù yêu, khi đã yêu là đi qua khổ đau,
Là đi đến vực sâu có là bao nhiêu!
Em không còn yêu ai, nếu em không còn yêu anh!
Em không là riêng ai, nếu em không còn riêng anh!
Em xin làm mây xanh, đón anh giữa trời hôn mê,
Bóng anh đi về đi về cơn mơ