(nhạc: Nguyên Bích - thơ: Mùi Quý Bồng)
Đóa hồng dại bên suối mơ nở đẹp
Rất yêu kiều nhưng cũng rất mong manh
Hoa e ấp se mình trong mơ mộng
Hồng nép môi ánh mắt long lanh cười
Đóa hồng dại một sớm mai nở đẹp
Rất yêu kiều nhưng cũng rất mong manh
Hương sắc ấy vẫn còn đang khép nép
Thấy sao đời ôi quá đỗi nên thơ
Nhưng than ôi, một hôm, người đâu
Vui chân qua đạp lên cành hoa
Cành hoa thắm ôi còn đâu hương sắc
Cánh tơi bời tan tác dưới chân ai
Cánh hồng dại bên suối mơ nằm lịm
Rất yêu kiều nhưng cũng rất mong manh
Bên suối mát hoa triền miên giấc điệp
Nép âm thầm bên bờ suối thê lương