Em thường qua ngõ nhà tôi, 
Nghiêng nghiêng dáng nhỏ với đôi thúng trầu 
Chợ làng xa tận đâu đâu, 
Hằn sâu dấu cát, in từng dấu chân 
Ngõ về tôi ướm lời thăm, 
Trầu xanh dăm miếng có còn nhường anh? 
Em cười duyên đến là duyên, 
Bảo tôi: "Trầu hết, em quên để dành" 
Mưa hay nắng bao năm, 
Thương em luôn thắm trầu xanh 
Hoa cau rơi trắng ngoài sân, 
Tình tôi vẫn mơ chuyện cau với trầu 
Thế mà một dạo tôi đi, 
Lời thương lời nhớ chưa gì đã xa 
Chiều nay trời nổi phong ba 
Về ngang qua ngõ gọi thầm: "Trầu ơi"