Ngọn gió cô liêu chiều đông
Ðuờng vắng mênh mông buồn tênh
Người khách tha phuơng trầm ngâm
Niềm bâng khuâng chợt đến
Ðạp lá thu sang rụng rơi
Lặng ngắm cây trơ cành côi
Một nỗi cô đơn về khơi
Bao mùa viễn xứ ngang đời
Vẫn còn nhớ, giọt nồng mắt ai cay
Vẫn còn thoáng, tay gầy vẫy đưa xưa
Khung trời nơi ấy, nắng mưa ngày cũ
Góc trời đây, giông gió, mây mù
Xin một lần về với cội nguồn
Một lần xoa dấu muộn phiền
Tìm làn hơi ấm, vỗ giấc ru êm
Cho dấu yêu, thấm uớt môi mềm
Ngọn gió lang thang chiều nay
Thổi lá vuơng chân người say
Vạt nắng đi hoang lẻ loi
Ngày qua đi lặng lẽ
Giọt nuớc mắt hoen bờ mi
Rời rã buớc chân người đi
Chiều tím không gian biệt ly
Ðan sầu theo gót ai về