Thảo nguyên bát ngát mênh mông tận chân trời
Cỏ cây hoa lá, hương thơm toả ngát đồng
Tìm em năm tháng, thấy đâu hình bóng nàng
Em thân yêu ơi, biết em giờ này nơi nao ?
Nhắn giúp cho ta chim ơi
Nhắn giúp cho ta mây ơi
Thảo nguyên bát ngát, đem giấu em tôi nơi nào ?
Lần theo dấu vết em đi
Tìm đâu cho thấy em thân yêu
Tình yêu đốt cháy trong tim phút giây nào nguôi
Tháng tháng năm năm trôi qua
Gió tuyết mưa rơi sương sa
Tình anh vẫn xanh như lá cây đang mùa xuân
Dù cho năm tháng phôi phai hình bóng nàng
Dù thời gian có xóa tan bao ước vọng
Hàng mi đen láy như nhung vì nắng chiều
Trên vai em tôi, vẫn buông dài đôi bím tóc ...
Version 2 - lời Việt: Thanh Lan
Ngày nào ta như quán xưa vui buồn có nhau
Cùng cạn ly chếnh choáng say men rượu nồng
Rồi đàn lên ca hát thâu đêm trọn tiếng cười
Ta mơ bao nhiêu giấc mơ cho ngày sau
Thoáng đó bao nhiêu năm qua
Cứ ngỡ đâu đây không xa
Lời ca năm cũ vang mãi không bao giờ tàn
Rồi cho mỗi đứa mỗi nơi
Rồi bao cay đắng sẽ vơi
Tuổi xuân tươi thắm chớ lo chi cho ngày mai
La, la, la ....
Le Temps Des Fleurs
Dans une taverne du vieux Londres
Où se retrouvaient des etrangers
Nos voix criblées de joie montaient de l'ombre
Et nous écoutions nos coeurs chanter
C'était le temps des fleurs
On ignorait la peur
Le lendemain avait un goût de miel
Ton bras prenait mon bras
Ta voix suivait ma voix
On était jeune
Et l'on croyait au ciel
La, la, la...
Et puis sont venus les jours de brume
Avec des bruits étranges et des pleurs
Combien j'ai passé de nuit sans lune
A chercher la taverne dans mon coeur
Tout comme au temps des fleurs
Où l'on vivait sans peur
Où chaque jour avait un goût de miel
Ton bras prenait mon bras
Ta voix suivait ma voix
On était jeune
Et l'on croyait au ciel
La, la, la
Et ce soir je suis devant la porte
De la taverne où tu ne viendras plus
Et la chanson que la nuit m'apporte
Mon coeur déjà ne la connait plus
C'était le temps des fleurs
On ignorait la peur
Le lendemain avait un goût de miel
Ton bras prenait mon bras
Ta voix suivait ma voix
On était jeune et on croyait au ciel
La la la...
Those were the Days
Once upon a time there was a tavern
where we used to raise a glass or two.
Remember how we laughed away the hours,
think of all the great things we would do.
Those were the days, my friend,
we thought they'd never end.
We'd sing and dance forever and a day.
We'd live the life we choose,
we'd fight and never loose,
for we were young and sure to have our way.
La da da da da da da.
La da da da da da da.
Then the busy years went rushing by us,
we lost our star emotions on the way.
If by chance I'd see you in the tavern
we'd smile at one another and we'd say:
Those were the days, my friend,
we thought they'd never end.
We'd sing and dance forever and a day.
We'd live the life we choose,
we'd fight and never loose,
Those were the days, oh yes those were the days.
La da da da da da da.
La da da da da da da.
Just a night I stood before the tavern,
nothing seemed the way it used to be.
In the glass I saw a strange reflection.
Was that lonely woman really me?
Those were the days, my friend,
we thought they'd never end.
We'd sing and dance forever and a day.
We'd live the life we choose,
we'd fight and never loose,
Those were the days, oh yes those were the days.
La da da da da da da.
La da da da da da da.
Through the door there came familiar laughter,
I saw your face and heard you call my name.
Oh my friend, we're older but no wiser,
for in our hearts the dreams are still the same.
Those were the days, my friend,
we thought they'd never end.
We'd sing and dance forever and a day.
We'd live the life we choose,
we'd fight and never loose,
Those were the days, oh yes those were the days.
La da da da da da da.
La da da da da da da.